Xu Hướng 12/2023 # Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư # Top 17 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Raffles.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Editor: ChieuNinh

Vẻ mặt Tiểu phá hài đầy khó chịu, mặc dù nữ nhân Dạ Thất Thất kia thường bắt nạt hắn, hắn cũng muốn thu thập báo thù nàng á, nhưng thân phận của nàng bày ra đó, ai kêu nam nhân của người ta có bản lĩnh đâu? Đời này của hắn đoán chừng là báo không được thù, vậy thì nịnh nọt nàng là được. Căn cứ kinh nghiệm của hắn, chỉ cần nịnh nọt Dạ Thất Thất, cái tên kia cũng sẽ không tính sổ với hắn.

Hắn vừa lập xong kế hoạch, còn chưa kịp áp dụng, liền bị người khác phá hư, vậy không phải là đánh vào mặt hắn sao?

Nghĩ tới Long Dục hắn đường đường là… Lại bị một người phàm làm mất mặt như vậy, thù này không báo, ngày sau hắn còn có mặt mũi nào trở về gặp lão cha vô sỉ?

“Ta đi cùng với ngươi, Thương Khung Các bọn hắn khinh người quá đáng!” Phong Tháp Tháp tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, quả đấm nắm chặt, gân xanh ở cổ nổi lên.

Trước kia Thương Khung Các khiêu khích chèn ép khắp nơi, bọn họ đều nhịn! Nhưng hôm nay, bọn họ lại nổi lên sát ý, nhìn miệng vết thương kinh người ở trên người Lôi Bằng, đến ngay cả Phong Tháp Tháp từ trước đến nay là người nhát gan cẩn thận nhất cũng khó mà áp chế phẫn nộ dưới đáy lòng.

Lôi Bằng không sợ trời không sợ đất, sợ nhất côn trùng mềm nhũn, giờ phút này, sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng cứng còng đứng đó có thể bất tỉnh bất cứ lúc nào, cũng không dám thở mạnh một cái.

“Lôi Dương, ngươi đi không?” Tiểu Ái đi tới ngưỡng cửa quay đầu hỏi một câu với Lôi Dương mặt đang âm trầm không nói tiếng nào.

Nghe vậy, Lôi Dương chậm rãi ngẩng đầu, trong con ngươi đen tối không ánh sáng đầy dẫy một cỗ lệ khí khó tả.

Trầm mặc một lát, Lôi Dương mở miệng: “Triệu tập tất cả mọi người Dạ Môn, sau nửa canh giờ gặp.”

Tiểu Ái: “…”

“Không phải là giống như ta nghĩ đi?” Trong mắt của Tiểu Ái thoáng lóe lên sự hưng phấn, ánh mắt chỉ sợ thiên hạ không loạn tiết lộ ý tưởng của nàng giờ phút này.

Lôi Dương nhếch môi cười lạnh, trong mắt hiện ra hàn quang kinh người, nói: “Nhẫn nhịn, sẽ chỉ để cho người ta càng thêm không kiêng nể gì cả giẫm lên đỉnh đầu của chúng ta. Là thời điểm để cho người khác biết rõ, uy nghiêm của Dạ Môn, không thể xâm phạm!”

Dạ Môn, không chỉ là một cái hứa hẹn của bọn họ với Thất Thất, lại càng là địa phương bọn họ trút xuống tất cả tâm huyết.

Tôn nghiêm của bọn họ, không cho phép chà đạp!

“A Dương, thật tốt, chúng ta làm một trận rửa sạch Thương Khung Các!” Phong Tháp Tháp nhiệt huyết kêu gào.

Khóe miệng Lôi Dương khẽ run rẩy, trong nội tâm mang theo vài phần bất đắc dĩ, nếu như có thể, làm sao hắn không muốn nhổ tận gốc Thương Khung Các, nhưng tình thế trước mắt hắn lại có thể thế nào?

Nếu như có Thất Thất ở đây thì tốt rồi, thủ đoạn của nàng lợi hại, chủ ý kỳ quặc vô cùng, nếu như nàng ở đây, có lẽ khốn cảnh trước mắt căn bản là không thành vấn đề đi!

Nghĩ đến Dạ Thất Thất có thủ đoạn thông thiên như vậy, Lôi Dương chỉ đành phải âm thầm thở dài.

“Tháp tháp, Tiểu Ái, các ngươi đừng tự tiện hành động, theo kế hoạch mà làm việc!” Lôi Dương lo lắng bọn họ sẽ tự tiện hành động, dặn dò hết lần này đến lần khác.

“Ừ mà, ta hiểu.” Nói xong, thân hình Phong Tháp Tháp nhanh chóng rời đi nhanh như làn gió.

“A Dương, ngươi quyết định, muốn tử chiến cùng Thương Khung Các? Có cần ta tiết lộ tin tức này cho phó viện trưởng biết không? Có hắn ở đây, Thương Khung Các không đến mức quá phận…”

Lôi Dương cắt đứt lời Tiểu Ái còn chưa nói hết, xoay người đi đến bên cửa sổ, nhắm mắt lại, cảm thụ được cảm giác gió lạnh thổi đánh ở trên mặt, trầm mặc một lát, mới chậm rãi mở miệng nói: “Cuối cùng chim ưng non cũng phải làm hùng ưng tự do bay lượn, núp ở dưới đôi cánh người khác, làm sao mà trưởng thành? Không trải qua mưa gió, chim ưng non vĩnh viễn cũng không cách nào trưởng thành thành hùng ưng chân chính bay lượn chín tầng mây.”

Bạn đang đọc truyện trên: chúng tôi

Thú Chơi ‘Bậc Quân Vương’ Chim Cảnh Ở Việt Nam

“Chào mào mũ lân thường được ưa chuộng hơn cả bởi gốc mũ dày nhưng phần đỉnh lại vót nhọn và cong như sừng đầu lân”.

“Bậc quân vương” chim cảnh

May mắn đưa chúng tôi đến với câu lạc bộ (CLB) chim chào mào mới được thành lập, nơi chúng tôi vô tình được thưởng thức tiếng hót của những chú chim chào mào giữa mảnh đất vùng cao Hương Khê. Anh Lê Hồng Bảo Long là người “khai sinh” CLB đồng thời là chủ quán cà phê Việt ở khối 18, thị trấn Hương Khê, Hà Tĩnh.

Để minh chứng cho lời nói, người thanh niên dẫn chúng tôi đến quan sát một chiếc lồng chim chào mào. Lông nâu xám lẫn màu trắng, đầu và mào đen, chùm lông dưới đuôi đỏ nhạt là đặc điểm nhận dạng của loài chim này. Sự uy nghi của “bậc quân vương” còn được thể hiện qua hai chấm đỏ son nơi khóe mắt cùng dải cườm đen xõa trước ngực.

Ngoài dáng vẻ độc đáo, chào mào rất siêng hót, tiếng hót thánh thót với nhiều âm tiết và giọng điệu biến chuyển liên tục. Chào mào rất dễ thuần dưỡng, không cần công phu và tỉ mẩn như chăm sóc các loài chim “quý tộc” sơn ca, chích chòe, họa mi và giá cả cũng phải chăng. Có lẽ đây chính là lý do mà những năm gần đây, chào mào càng được giới chơi chim cảnh ưa chuộng.

Thú vui tao nhã

Những ngày cuối tuần hay dịp rảnh rỗi là thời gian người chơi chim tụ tập xem chim chào mào thi đấu. Chim “lên sàn” thường là chim đực. 5 chú chim được đặt cạnh nhau giữa khoảng cách 20 cm với thời gian thi hót trong 10 phút, 30 phút, thậm chí 1 tiếng. Riêng “tiết mục” lên “võ đài”, hai chú chim thi đấu trong khoảng 3 phút và nếu “lỡ” chọi thua, chào mào sẽ tự động bỏ chạy để “cứu mạng”.

Một con chim đẹp phải có điệu bộ lanh lợi, thân hình dài, lông mượt, hai viền lông đen bên ngực phải to và dài gần đụng nhau, miệng mỏng, ngắn, mũ (mào) phải cao và có gốc mũ dày (có 3 loại là mũ rơm, mũ đinh, mũ lân). “Chào mào mũ lân thường được ưa chuộng hơn cả bởi gốc mũ dày nhưng phần đỉnh lại vót nhọn và cong như sừng đầu lân. Một chú chim đẹp thì khi hót có dáng đứng chữ C, tức là thân thẳng nhưng đuôi quắp vào”, anh Long cho biết thêm.

Việc chăm sóc một chú chim chào mào không cầu kỳ như nhiều loài khác nhưng rất cần niềm đam mê và độ khéo léo, kiên trì. Để sở hữu một chú chào mào không quá khó khi người chơi chỉ cần bỏ ra 50, 70 hay cao nhất 100 nghìn đồng là đã có một chú chim ưng ý. Nhưng cũng có nhiều “bậc quân vương” cao giá khi lên đến vài triệu hay hàng chục triệu đồng.

Người chơi phải đặc biệt chú ý đến cách thức chăm sóc, từ việc chuẩn bị thức ăn đến tắm cho chim. Ngoài bột, chào mào còn được cho ăn thêm cào cào hay hoa quả chín. Theo quan niệm, để giữ màu đỏ nơi khóe mắt và đít của chào mào, phải cho ăn những quả màu đỏ vàng như cà chua, ớt tây, cam, chuối, cà rốt hấp mềm. 10-12h trưa được coi là thời gian lý tưởng để chào mào chải chuốt. Chim được vẩy nước nhẹ lên mình rồi đưa ra chỗ nắng để tiếp tục rũ và sưởi lông.

Chơi chim là hình thức giải trí lành mạnh, không quá khó nhưng người chơi phải thực sự đam mê. Để thuần được một chú chim đem thi đấu, thường phải mất 5-6 tháng, có khi 1 năm. Trong đó, chim bổi (chim trưởng thành ngoài thiên nhiên được bắt về) có tiếng hót hay nhưng lâu dạn người và khó thuần hơn chim chuyền (chim tơ). Song, chim bổi lại được ưa chuộng hơn cả. Với loài chim này, cần chú ý đến chế độ dinh dưỡng, chỉ treo lồng chim ngang ngực người lớn và phủ áo lồng xung quanh, trừ mặt lồng tiếp xúc với người để chim mau dạn.

Hiện nay, trào lưu chơi chim nở rộ và trở thành thú vui tao nhã, việc hình thành các CLB không còn quá xa lạ, các cuộc “dượt” chim cũng tổ chức thường xuyên hơn. Ngoài chơi chim thì những phụ kiện đi kèm như lồng, cống đựng thức ăn… ngày càng phong phú và đa dạng hơn về kiểu dáng, chất liệu và giá thành cũng khác nhau. Bên cạnh việc có một chú chim đẹp, nhiều dân chơi còn chọn nhiều phụ kiện “độc” để làm tôn lên dáng vẻ của chú chim.

Theo Mai Phương-Thùy Dương/Báo Hà Tĩnh

Trăng Vàng Tà Nung, Đọc Truyện Trăng Vàng Tà Nung

Thịnh nhớ mùi mít chín, nhớ mùi khói của củi cà phê và đặc biệt hơn là nhớ mùi tóc Thảo.

*** Ánh trăng vàng vương vương trên hàng cà phê. Có chú chuồn chuồn ớt đậu trên cây đang lim dim ngủ. Tà Nung mùa nay đang vào vụ cà phê. Hàng xoài bên đường không ngừng tỏa mùi hương trái chín. Thịnh bước trên con đường quen thuộc mà lòng không ngừng suy nghĩ. Đã mười năm rồi! Từ ngày Thịnh theo ba mẹ về với Hòn Ngọc Viễn Đông mưu sinh hôm nay mới có dịp quay trở lại thăm Tà Nung, thăm bác Hai. Tà Nung giờ đã thay đổi nhiều! Mười năm trước, Tà Nung chủ yếu chỉ là những căn nhà bằng gỗ xen lẫn đâu đó là những căn nhà tường cấp bốn. Bây giờ Tà Nung rất nhiều nhà tầng, biệt thự khang trang. Thế nhưng, căn nhà bác Hai không đổi khác là mấy. Vẫn dáng nhà xưa cũ nhưng thay vì dựng bằng gỗ thì bây giờ nhà được xây tường quét sơn xanh. Căn nhà xinh xinh nằm dưới tán cây mít nồng nàn mùi hương. Thấy bác Hai trong nhà, Thịnh gõ cửa và cất tiếng :

– Con chào bác Hai, thưa bác con mới tới!

Ôi! con đấy ư! Vào nhà đi con!

Rồi không đợi Thịnh nói thêm, bác Hai liền đưa tay :

– Con đưa đồ đây cho bác rồi đi rửa mặt đi!

– Dạ!

Sau khi rửa mặt xong, Thịnh được bác Hai đưa vào phòng ngủ. Bác Hai bỏ mùng cho Thịnh. Có tiếng ngáy nhè nhẹ của anh họ ở phòng kế bên. Tuy mệt nhưng Thịnh vẫn cảm nhận được mùi thơm nhè nhẹ của hương cà phê quyện lẫn với tiết trời se se của Tà Nung. Thịnh cất mình lên chiếc giường và nhanh chóng chìm vào một giấc ngủ sâu.

Khi ánh mặt trời chênh chếch trên ngọn mít thì Thịnh thức giấc. Bác Hai đang đun nước nấu chè xanh ở dưới bếp. Nhà nào ở Tà Nung bây giờ cũng có bếp ga nhưng hầu như còn có thêm một bếp nấu củi song hành. Củi thường là những cành cây cà phê khô ở trong vườn. Thịnh vẫn thường hay gọi mùi khói của củi cà phê là mùi Tà Nung. Bởi nếu quần áo ám phải khói củi cà phê thì dù đi đâu cũng có mùi rất đặc trưng không lẫn vào đâu được.

Thịnh cầm lấy ly nước chè xanh từ tay bác Hai và uống một ngụm. Nước chè nóng và thơm quá! Đã lâu rồi mới có ly nước chè ngon như thế. Lá chè được hái từ sáng sớm nên đọng được vị sương trời. Cộng thêm chất ngọt của nước vùng đất đỏ ba-zan tạo cho chè xanh Tà Nung có mùi quyến rũ của cô gái dân tộc K’Hor. Thịnh vừa uống nước vừa đắm chìm suy nghĩ về quá khứ …

Hơn mười năm về trước, gia đình Thịnh cũng ở Tà Nung. Bố Thịnh là thanh niên xung phong ở Sài Gòn lên còn mẹ Thịnh là dân di cư ở Thanh Hóa vào. Hai người gặp nhau nên duyên vợ chồng. Thịnh chào đời và lớn lên trên mảnh đất cao nguyên đầy nắng gió này.

Ở gần nhà Thịnh có cô bé hàng xóm có đôi mắt to tròn, long lanh như nước hồ Tà Nung. Cô có tên rất đẹp : Phương Thảo. Nghĩa của tên có nghĩa là cỏ thơm. Thảo là con dì Thu. Thảo nhỏ hơn Thịnh bốn tuổi. Hồi đó, dì Thu và mẹ Thịnh phải đi làm ở nông trường cà phê nên hai đứa thường ở nhà chơi với nhau. Có lúc hai đứa ra vườn hái sim chín về ăn. Cũng có lúc hai đứa lấy đất bỏ vào ống diêm để cho ra đời những viên gạch đất dùng xây nhà đồ chơi của hai đứa. Nhớ có lần, Thịnh rủ Thảo đi xuống thác Voi chơi. Thác Voi là một thác rất đẹp của Tà Nung. Dì Thu và mẹ Thịnh đi làm về không thấy hai đứa đâu. Hai người cuống lên tìm. Một hồi lâu sau mẹ hai đứa mới thấy hai đứa đang chơi bên thác. Thế là hai đứa được một trận đòn nhớ đời.

Không biết ở vùng khác thế nào chứ ở Tà Nung có nhiều loại trái cây. Đến mùa cà phê nở hoa kết trái cũng là mùa trái cây chín rộ, mọi người xuống rẫy làm cà phê thì cứ thế hái về ăn. Mít ở đây thơm và ngon lắm. Mít ở Tà Nung có hai loại là mít nghệ và mít dừa. Mít nghệ thì chắc ai cũng biết bởi nó có màu vàng như mít Thái còn mít dừa màu trắng như cùi dừa. Mít dừa ăn xong vịt ngọt cứ đọng nơi đầu lưỡi. Vì thế, mít dừa cứ ăn hoài ăn mãi mà không thấy chán. Bơ thì nhiều vô kể. Có cây bơ cho ra cả mấy tạ quả. Tiền bơ thu hoạch được có khi còn nhiều hơn tiền làm lúa của nhiều hộ dân ở vùng đồng bằng. Còn thơm thì mọc đầy nơi hàng rào. Người nào muốn ăn thì cứ xuống chặt thơm về là có ăn. Thịnh và Thảo cứ thế lớn dần lên trong mùi thơm của hoa cà phê. Hoa cà phê trắng muốt và tinh khôi như con người của Thảo. Thịnh rất thích mùi hương của tóc Thảo. Đó là mùi thơm của hoa bưởi mà mẹ Thảo vẫn thường hay gội cho Thảo.

Thời gian cứ thế dần trôi, hoa cà phê nở mùa này rồi đến mùa khác. Năm mười bốn tuổi thì Thịnh phải theo cha mẹ về Sài Gòn. Bà nội Thịnh muốn gia đình Thịnh về Sài Gòn sống chung. Bà nội Thịnh nay đã già cần có người chăm sóc. Hôm chia tay, Thịnh thấy Thảo buồn lắm. Thảo nói với Thịnh có dịp thì Thịnh lên Đà Lạt chơi và đừng quên mảnh đất Tà Nung. Thịnh trong lòng cũng đầy lưu luyến. Thịnh nhớ mùi mít chín, nhớ mùi khói của củi cà phê và đặc biệt hơn là nhớ mùi tóc Thảo.

– Uống nước nữa đi con!

Bác Hai cắt dòng suy nghĩ của Thịnh bằng lời nói hiền từ ấm áp.

– Dạ!

– Bác có biết Thảo bây giờ làm gì không bác?

– Dạ!

Trời Tà Nung hôm nay đẹp quá! Có đám mây trắng vắt mình qua ngọn núi ở phía chân trời. Trên ngọn cây xoài có chú chào mào bụng trắng đang lanh lảnh hót. Thịnh theo chân bác Hai sang nhà dì Thu. Trong lòng Thịnh đầy ắp những suy nghĩ. Không biết bé Thảo của nó ngày xưa bây giờ ra sao? Thảo còn nhớ nó nữa hay không? ….

– Dì Thu ơi! Có thằng Thịnh tới thăm dì này!

– Thịnh hả! Lâu quá rồi con nhỉ? Vào nhà đi con! Bác và con ăn cơm gì chưa? Để dì dọn.

– Cám ơn dì! Hai bác con tôi ăn rồi!

Bác Hai cất lời.

Thịnh theo bác Hai vào nhà nhưng không thấy Thảo đâu. Thịnh và bác Hai ngồi chơi với dì Thu một hồi thì Thịnh cất tiếng :

– Bé Thảo đâu hả dì?

– Thảo hả con? Nó đang làm nấm sau vườn con à! Hay con ra chơi với nó đi Thịnh! Để dì nói chuyện với bác Hai con một lúc.

Thịnh dạ một tiếng rồi cất bước theo lối mòn ra vườn nấm nhà Thảo. Đường ra nhà nấm có một dãy cỏ bông may trắng. Trên đám cỏ có mấy chú bướm trắng đang dập dờn. Thịnh đến nhà nấm thì thấy một cô gái đang vận chiếc áo công nhân sờn vai. Thịnh cất tiếng :

– Thảo hả em! Còn nhớ anh không?

Thảo buông vòi nước tưới nấm xuống, đứng sững người một lúc rồi reo lên :

– A! Anh Thịnh! Anh mới về hả!

Lúc bấy giờ, Thịnh mới kịp nhìn kỹ Thảo. Vẫn là cặp mắt long lanh như ngày xưa. Đôi mi dài cong vút. Đôi má phớt hồng của cô gái Đà Lạt. Thảo trông thật xinh xắn và dễ thương. Đôi giọt mồ hôi lấm tấm trên trán càng làm tôn thêm vẻ đẹp của người con gái chịu thương chịu khó của vùng đất ba-zan.

Thịnh theo Thảo và nhà nấm để hái nấm. Chẳng mấy chốc mấy sọt nhựa đựng nấm đã đầy. Thịnh và Thảo đóng nấm vào bao. Hai đứa nhắc về quá khứ hai đứa xuống thác Voi chơi bị đòn mà phá lên cười. Thịnh nhắc lại chuyện Thảo hay gội bằng hoa bưởi và hỏi :

– Em còn hay gội bằng hoa bưởi nữa không?

– Có chứ anh! Cứ đến mùa bưởi là em ra vườn hái hoa gội anh à!

Vừa nói, Thảo vừa buông mái tóc vấn trên đầu xuống. Có một mùi thơm nhè nhẹ phảng phất. Thịnh thấy trong lòng xao xuyến kì lạ.

Trưa hôm ấy, ánh mặt trời lên cao. Đàn chào mào bụng trắng vẫn hót lanh lảnh khắp vườn. Thịnh và bác Hai chào dì Thu và Thảo ra về. Trước khi về Thịnh xin phép dì Thu tối thứ bảy cho Thịnh đưa thảo đi chơi. Dì Thu vui vẻ đồng ý làm Thịnh và Thảo mừng lắm.

Thứ bảy, ánh trăng Tà Nung vương khắp vườn. Xa xa các ngôi sao đang lung linh. Trên con đường làng vắng vẻ có một đôi tình nhân tay trong tay. Mùi hương bưởi, hương cà phê đan quyện với nhau tạo cho Tà Nung một mùi thơm quyến rũ đấy mê hoặc.

– Anh lúc nào về lại Sài Gòn? Thảo hỏi.

– Mai anh phải về rồi.

– Sao anh phải về sớm thế?

– Lần này anh chỉ nghỉ phép được ít. Lần khác anh sẽ đi được nhiều hơn.

Thịnh đưa tay vuốt tóc Thảo. Làn tóc mây bềnh bồng phản chiếu ánh trăng mơ màng. Tà Nung đêm nay lạ lắm! Có đôi tình nhân đi với nhau không nói gì. Chỉ có mùi hương của hoa cà phê, mùi thơm của mít và mùi hương bưởi nói hộ với nhau. Trên trời có nhiều vì sao sáng nhưng sáng hơn cả là ánh trăng chiếu trên chiếc áo Thảo đang mặc. Hương đồng nội Tà Nung làm Thịnh cứ mãi đắm say muốn thời gian như thế cứ mãi dài hơn nữa.

Sáng hôm sau khi ánh mặt trời len dần qua ngọn núi, Thịnh chào gia đình bác Hai xong liền qua qua chào dì Thu để về lại Sài Gòn. Dì Thu và Thảo tiễn Thịnh ra cửa. Dì Thu gửi lời hỏi thăm ba mẹ Thịnh. Thịnh thấy Thảo đôi mắt thâm quầng chắc vì mất ngủ. Trong tay Thảo cầm một chiếc khăn mùi soa đã gấp. Thịnh bèn cất tiếng chào Thảo :

Thảo không nói gì đem chiếc chiếc khăn dúi vào tay Thịnh và chạy vội vào nhà. Dì Thu bèn nói :

– Cái con này lạ thật! Anh về Sài Gòn không ra chào lại chạy đi đâu không biết nữa!

Chiếc xe đưa rước của nhà xe đã bấm còi ở ngoài đường. Thịnh vội chia tay dì Thu và bước lên xe. Thịnh thấy trong lòng hồi hộp vì không biết Thảo gửi gì cho mình trong chiếc khăn mùi xoa. Chiếc xe đưa rước lăn bánh. Ngồi trong xe, Thịnh cầm chiếc khăn lên và mở chiếc khăn ra. Một mùi thơm dìu dịu lan tỏa. Trong khăn thêu hình con bướm trắng và con bướm vàng đậu trên một bông cỏ may. Đường chỉ thêu rất mới. Bên cạnh hình hai con bướm còn thêu bốn câu thơ

Tà Nung nắng thắm mây ngàn

Có con bướm trắng bướm vàng vương vương

Gió về mây hỏi giọt sương

Sài Gòn người nhớ người thương không người?

Đèo Tà Nung Đà Lạt

Bên cạnh đèo Prenn, đèo Mimosa, đèo Dran… thì Đà Lạt còn có cung đường đèo Tà Nung. Sở hữu nhiều nét đẹp thơ mộng, nằm trên cao nguyên LangBiang nổi tiếng, nơi đây là địa danh quen thuộc đã và thu hút được sự quan tâm của du khách khi đi du lịch Đà Lạt. 1. Đèo Tà Nung Đà Lạt ở đâu?

Tên gọiđèo Tà Nung Đà Lạt bắt nguồn từ việc con đường đèo này đi qua làng Tà Nung, người dân thuận miệng gọi mãi mà thành. Đèo nằm trên tỉnh lộ 725, có vai trò nối liền 2 địa điểm thành phố Đà Lạt với huyện Lâm Hà (tỉnh Lâm Đồng).

Để đến được đây, từ trung tâm thành phố Đà Lạt bạn chỉ cần chạy theo hướng thác Cam Ly, đến đoạn ngã ba Suối Vàng sẽ thấy bảng chỉ dẫn đường đi đèo Tà Nung.

2. Rừng hoa bên chân đèo Tà Nung Đà Lạt

Khi mùa mưa cao nguyên kéo về, những bông hoa quanh đèo Tà Nung lại chen nhau đua nở. Sở hữu cảnh đẹp tự nhiên của núi rừng, đèo không chỉ đơn thuần khoác lên mình sắc xanh cây lá. Mỗi mùa, một rừng hoa dưới chân đèo lại nở rộ, ngập cả lối đi.

2.1 Rừng hoa hướng dương

Giá vào cổng: Miễn phí.

Nếu thích bạn có thể mua hoa ở vườn mang về với giá 5k/ bông.

Các mùa hoa ở Đà Lạt luôn khiến những kẻ lữ hành mê mẩn. Và mùa hướng dương cũng dễ dàng làm rung rinh trái tim bất kì ai. Rừng hoa hướng dương trên đèo Tà Nung không phải tự nhiên mà có. Nó xuất phát từ việc người dân nơi đây muốn tạo ra không gian nghỉ chân thoải mái cho khách du lịch nên đã đưa ra ý tưởng này. Sát dưới chân đèo, vườn hoa có tổng cộng khoảng 5.000 mét vuông, thu hút rất đông những du khách đến tham quan thưởng ngoạn và chụp ảnh ngoại cảnh.

Không chỉ là hướng dương, tùy từng thời tiết thích hợp mà chủ vườn xem xét trồng xen kẻ nhiều loại hoa với nhau như: hoa cải, hoa thạch thảo…

2.2 Vườn hoa tam giác mạch

Vào những dịp cuối năm, nhiều người thường chọn du lịch Hà Giang để ngắm mùa hoa tam giác mạch. Thế nhưng, trong khoảng thời gian gần đây, chẳng cần đi đâu xa xôi, nhiều người thực hiện tour Đà Lạt 3 ngày 2 đêm để có thể ngắm được mùa hoa tam giác mạch.

Vốn dĩ mang danh là khó trồng, khó chăm sóc thế nhưng tam giác mạch lại ngẫu nhiên “yêu chiều” khí hậu Đà Lạt và mọc thành từng vườn bạt ngàn bên trong khuôn viên chùa Vạn Đức. Dù số lượng không nhiều như ở cao nguyên Hà Giang, thế nhưng bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để khiến du khách cảm thấy thỏa lòng mong đợi.

2.3 Cánh đồng dã quỳ

Hoa dã quỳ Đà Lạt chẳng ai trồng bao giờ, ấy vậy mà cứ vào mùa mưa là chúng lại nở rộ ngập lối đi, phủ lên đèo Tà Nung Đà Lạt một màu vàng rực rỡ.

Hoa nở dọc 2 bên đường, khắp chân đèo, cạnh những gốc thông… Xuyên suốt đoạn đường đèo không đâu là không thấy bóng dáng. Chỉ là loài cây dại thôi nhưng dã quỳ Đà Lạt lại đẹp đến mê hồn, làm bao người lữ khách thập phương đem lòng say đắm.

3. Những địa điểm tham quan ở đèo Tà Nung Đà Lạt

Đèo Tà Nung không chỉ có hoa, nơi đây còn có những thắng cảnh hoang sơ, hùng vĩ dưới các cánh rừng nguyên sinh bạt ngàn.

3.1 Thác Vọng đèo Tà Nung

Thác vọng là một trong những dòng thác hiếm hoi còn giữ được vẻ hoang sơ của núi rừng Tây Nguyên. Người dân địa phương gọi chúng bằng nhiều tên thay thế như thác Ba Tầng hay thác Cửa Thần… Dòng thác hoàn toàn tự nhiên này có chiều cao khoảng 10 mét, mùa nào cũng đổ nước xối xả nhìn trắng cả một góc trời.

Một điều thú vị là tên thác Ba Tầng trong tiếng dân tộc người Srê gọi là Liang Peknũ. Cảnh đẹp của dòng suối như một bức tranh thủy mặc được thiên nhiên tỉ mỉ an bày. Đối với những ai yêu thích khám phá, tìm tòi thì đây có lẽ là địa điểm phù hợp nhất dành cho bạn.

3.2 Hang Dơi đèo Tà Nung

Đường đi đến hang Dơi chất đầy đất đá và rêu xanh, khách tham quan phải tập trung cao độ khi bước. Để an toàn, bạn phải bám tay chắc vào các vách đá hoặc rễ cây rừng cạnh bên.

3.3 Làng dệt lụa

Địa điểm cuối cùng bạn có thể tham quan khi đến với đèo Tà Nung Đà Lạt chính là làng dệt lụa thuộc thị trấn Nam Ban. Làng dệt có đa số là dân tộc người K’ho sinh sống, nghề dệt cũng từ họ mà khởi điểm và lưu truyền đến tận hôm nay. Nơi đây chính là địa điểm lý tưởng dành riêng cho những ai muốn sống hòa nhập và tìm hiểu văn hóa của người dân vùng núi.

Nữ Phụ Thành Nữ Vương

Tiết đầu của lớp D1 được trống tiết mà nguyên nhân là do bà cô chủ nhiệm đang khóc thút thít ở đâu đó, tới tiết thứ hai thì một nạn nhân khác do bị dính chiêu mắt mèo trên những viên phấn nên cũng đã giã từ lớp 12D1… Ren! Ren!… tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi bắt đầu, bỗng dưng 20 đứa học sinh lớp D1 mặt đen lại, tâm trạng buồn bã khác một trời một vực với khi nãy, cảm thấy khá thắc mắc nhưng cô vẫn im lặng không hỏi gì… – Chúng ta đi thôi_ Khả Hy mặt nhăn lại nói với lớp. – Ừ_ lớp D1 đáp lại yếu như sên khiến cô lại một lần nữa hiện lên dấu chấm hỏi to đùng. – Này, lớp mình đang có chuyện gì thế?_ Cô hỏi. – Hazz… thật ra vào tiết thể dục cách đây 2 ngày, lớp ta đấu bóng rổ với lớp A1 thua thảm hại nên phải làm tất cả các yêu cầu của bọn họ đưa ra trong 3 ngày và hôm nay chính là ngày cuối_ Lâm Duy chán nản trả lời. Như một tiếng sét đánh ngang tai, cô thờ người ra nhớ lại cái câu nói cuối cùng ông hiệu trưởng nói khi nãy mà cô không chịu nghe, trán cô xuất hiện vài vạch không được trắng lắm. Khả Hy tiếp lời: – Nhưng chắc cậu không bị gì đâu… vì cậu là học sinh mới mà, nên Băng Tuệ, cậu cứ yên tâm._ Nhỏ ngượng cười nhìn cô. Cô không nói gì, bỗng đứng lên đi nhanh đến cửa rồi ngoái đầu lại nhìn lớp: – Tôi đã là thành viên của 12D1 rồi, các cậu có ý kiến gì sao?_ Cô nói và kèm theo một nụ cười man rợ. Cả lớp run run, đồng thanh đáp “vâng”. Dọc dãy hành lang, nguyên tập đoàn hùng hậu lớp D1 đang đi lãnh hình phạt, học sinh các lớp xung quanh thì ko ngừng sỉ bán họ vì lớp D1 là lớp chứa đựng những học sinh có học lực kém nhất và quậy nhất, nên không biết tự bao giờ lớp D1 đã thành thành tiêu điểm nổi tiếng của trường với cái danh ” Lớp học thảm hại”. Đang đi thì bỗng dưng cô dừng lại, hỏi Khả Hy: – Cậu có thể nói rỏ hơn về mấy hình phạt này được không?_ Cô ôn tồn hỏi. – Được… thật ra hình phạt này chỉ áp dụng với khối 12, vào mỗi giờ học thể dục sẽ có mỗi môn thể thao khác nhau, và lịch học của tháng này là môn bóng rổ, hai lớp có trùng giờ học sẽ được tổ chức thi đấu, nếu lớp nào thua sẽ phục vụ lớp kia trong 3 ngày, và hình phạt chỉ nằm trong khu vực phạm vi nhà trường. Thêm nữa là không được tư thù cá nhân qua hình phạt mà xảy ra các tranh chấp không thôi sẽ bị xử phạt_ Khả Hy. Cô không đáp chỉ gật đầu rồi đi tiếp, lớp D1 cũng thẫn thừng đi theo. Dừng chân trước lớp A1, không khí ão não nặng nề bởi 20 hs lớp D1, vì đa số các hình phạt là luôn bắt họ trực vệ sinh và mua đồ ăn thức uống cung cấp cho hs của lớp A1. Trước lớp A1, một con chim chào mào đủ màu sắc, á lộn một cô gái có khuôn mặt được trang điểm loè loẹt đang cầm một tờ giấy trên tay rồi ném cho Khả Hy: – Ngày cuối cùng rồi, tụi mày cố gắng làm cho tốt đấy ” lớp học thảm hại”_ Ả nói rồi, toan bỏ đi với lũ đồng loại của mình. Nhìn tờ giấy trên tay Khả Hy, toàn thể D1 tức tối ( trừ cô) vì trong các tiết thể dục chưa lần nào thắng nổi A1 vì lớp học ấy chứa năm hoàng tử và nữ thần tài giỏi hơn người rất nhiều, nên D1 chỉ có thể hận và hận. – Lũ chó chết, mèo thúm tha, khỉ đít đỏ…_ Lâm Khải không kìm được cơn giận liền hét lên. Băng Tuệ thì im lặng, đi đến cầm tờ giấy hình phạt rồi liếc mắt nhìn, sau đó cô nở một nụ cười đểu khiến lớp D1 rùng mình: – Băng Tuệ, cậu không sao chứ?_ Lâm Duy hỏi kèm theo đó là bộ mặt lo lắng, lớp D1 cũng gật đầu theo ý. Cô thì vẫn giữ nguyên nụ cười đó, hỏi lại: – Có phải chỉ cần làm theo tờ giấy này là được?_ Cô. – Đúng vậy._ Di Trân. – Vậy tôi có ý kiến như thế này… mọi người mau lại đây._ Mọi người nghe lời nói của cô, nên cũng tụ họp lại bàn tán… Sau vài phút trôi qua… – Băng Tuệ, cậu thông minh quá, kế cách này quá chuẩn._ Lâm Khải khen cô nức nở. – Nhưng liệu sẽ không sao chứ?_ Khả Hy lo lắng hỏi. – Đúng vậy._ D1 đồng thanh. – Chỉ cần dựa theo chữ viết, họ làm gì được chúng ta._ Cô trả lời. – Tôi đồng ý với Băng Tuệ a, nên bây giờ thực hiện thôi bà con ơi._ Lâm Duy hét lên. – Ô._ D1 nhảy tưng tưng, vui vẻ như con điên, khiến mấy lớp khác nhìn vào cứ tưởng tới giờ phát bệnh. Sau vài phút lạc trôi: “người theo hương hoe, mi mù giăng léo, lèn sương hói phe phôi, đưa bước ai xe dồi…” Lớp D1 sau khi hoàn thành hết nhiệm vụ của mình thì quay lại A1, đứng trước cửa lại là con chim chào mào khi nãy, ả ỏng ẹo nói: – Bánh và nước đâu? Đưa đây cho tao._ Ả. Nhưng đáp lại với câu trả lời của ả là hành động của 2 hs lớp D1 đang khiêng một thùng hàng đầy bánh, chai nước và để trước mặt ả. Ả thì nở một nụ cười khinh thường với lớp D1 rồi với lấy một bịch snack. Và một chai trước, mặt ả đen lại, ném mạnh xuống đất: – Cái lớp thảm hại này, tụi mày đang làm cái quái gì vậy?_ Ả la toát lên. Rồi từ trong lớp A1, Kenji và Thừa Thiên bước ra với vẻ mặt uy nghiêm: – Có chuyện gì mà làm ồn ào thế? Muốn mở trại tâm thần à?_ Thiên gắt lên. – Anh Thiên, cũng tại cái lớp thảm hại này, em kêu chúng nó đi mua đồ ăn cho lớp vậy mà…_ Ả tức tối vừa nói vừa chỉ vào thùng bánh. Kenji và Thừa Thiên lập tức đi đến thùng hàng…1 giây…2 giây…3 giây mặt hai ảnh còn đen hơn con hồi nãy. Nguyên nhân cụ thể là đa số à không tất cả các bịt bánh đều được xử lí hết, chỉ còn lại vài miếng và vỏ bọc, mà số bánh ấy đang ở đâu nhỉ? Và câu trả lời là đang ở trong bụng các hs lớp D1, các chai nước thì cũng thế, có chai còn khoảng phân nữa, có chai thì khô queo… và cư nhiên nó cũng đang yên tọa trong dạ dày của tụi nào đấy. – Tình hình như thế là có ý gì?_ Kenji lạnh lùng, phóng sát khí. Khiến mọi hs xung quanh sợ hãi, không dám hó hé một tiếng, vì tập đoàn anh đứng thứ 4 trên toàn thế giới a, chỉ cần một tiếng của anh thì tức nhiên lập tức họ sẽ bị phá sản. – Ý gì là ý gì? _ Một giọng nói khác lạnh lùng hơn cả Kenji vang lên. Phía sau dãy học sinh lớp D1, cô từ từ đi lên, vốn lúc đầu cô định sẽ cho họ tự giải quyết vấn đề vì không muốn làm lớn chuyện, nhưng hiện nay tình hình lại chuyển đi theo một chiều hướng xấu, cô phải ra mặt a… Đôi mắt tím của Kenji nheo lại nhìn thẳng vào cô, lộ chút chất ngờ. Thừa Thiên thì cũng không khác gì anh, Thiên bước đến gần cô và nói: – A… Diệp Băng Tuệ, cô là thành viên của 12D1 sao? Thật bất ngờ…_ Anh nở một nụ cười khiến sông cạn đá mòn. – Tôi và cậu có quen nhau sao?_ Cô lơ đễnh lời nói của anh. – Đương nhiên rồi, tôi là người từng được cô tỏ tình đấy mà, năm xưa cô mặt dày cầu xin tôi làm bạn trai cô, bộ không nhớ sao? Hay là nhục mặt quá nên không dám thừa nhận… thảm hại._ Miệng lưỡi Thừa Thiên vốn không phải vừa a. – Nhưng mà lớp biểu bì trên mặt chỉ khoảng 1 cm thôi, đâu dày bằng các cậu được, còn vụ tôi tỏ tình gì đó, nghĩ lại bây giờ cảm thấy quá ư là xấu hổ vì vốn khi ấy tôi là con người mà sao có thể yêu thích loài chó được…_ cô từ tốn giải thích. – Cô đang nói chuyện với chó đấy, cô hiểu tiếng chó vậy cô là gì nhỉ?_ Thừa Thiên kìm nổi tức giận, quyết không thua bèn nói lại. – Ô, cậu bạn đây đang tự nhận mình là chó à? Mắt tôi khá bình thường đấy, nhìn cậu rỏ ràng là người, giữa chó và người khác nhau hoàn toàn, khi nãy tôi chỉ dùng biện pháp “ẩn dụ” để ví cậu thôi… còn bây giờ là chính bản thân cậu đang định nghĩa mình là chó đấy, Ngạo-Thừa-Thiên._ Cô tự đắc nói. Thừa Thiên im bặt không nói được gì, vội đưa nhanh đôi mắt cún con nhìn chằm chằm vào Kenji để cầu cứu, Kenji trặc lưỡi, dù gì cũng là bạn thân a, không giúp không được: – Quá rỏ ràng là các người đang làm sai quy tắc đưa ra, nên không có tư cách nói._ Kenji khoanh tay dựa vào tường, lộ ra khuôn mặt chuẩn soái ca. Lớp D1 im bặt, mắt dán chặt vào người Băng Tuệ, vốn lúc đầu vụ đấu khẩu này chính là do 4 người cầm đầu của D1 giải thích tức là Khả Hy, Di Trân, Lâm Duy và Lâm Khải nhưng chắc có lẽ do uy lực của hai người quá lớn nên mọi sự việc lúc này đều phải trong cậy vào cô. Cô nhìn họ thở dài: – Chúng tôi không sai bất cứ yêu cầu nào, nếu muốn trách thì trách người đã ghi những hình phạt này._ Nói xong, cô với lấy tấm giấy trên tay Khả Hy đưa ra trước mặt Thừa Thiên, dõng dạt nói tiếp: – Các người ghi trong đây là ” mua 20 bánh snack và 20 chai nước”, chúng tôi làm sao biết bánh snack ăn rồi hay chưa ăn, nước uống rồi hay chưa uống, nếu các người ghi ” mua 20 bánh snack chưa ăn, chưa bóc vỏ và 20 chai nước nguyên vẹn chưa mở nắp” thì tình hình có lẽ sẽ khác. Tương tự các người kêu “trực nhà vệ sinh” chớ không phải là “trực sạch nhà vệ sinh” và chúng tôi cũng đã trực rồi.v.v. ( Sachi: chị chơi ác quá Băng Tuệ: không ác sao là chị…). Thừa Thiên và Kenji cứng họng, đơn giản thôi vì chứng cứ rành rành ra đó muốn chối cũng khó… họ đưa đôi mắt căm phẫn nhìn con chim chào mào ( chị này phụ trách viết hình phạt) khiến ả khóc nấc lên: – Anh Thiên, anh Kenji em xin lỗi, lần sau em sẽ viết cẩn thận._ Ả chào mào. Toàn thể lớp D1 mặt biến sắc, không phải chứ nếu lần sau ả ghi chi tiết, lớp D1 phải cam tâm chịu phạt sao? Một lần nữa, mọi ánh mắt tha thiết, cầu khẩn ấy lại đổ dồn về phía cô, cô cau mày nhìn vào thẳng vào ánh mắt tím huyền ảo của Kenji không chút run sợ, cô nói: – Rất tiếc, sẽ không có lần sau đâu hay nói đúng hơn là cơ hội ấy sẽ về tay lớp 12D1 này._ Cô thản nhiên nói nhưng không biết chính câu nói của mình lại khiến các thành viên của lớp A1 bật cười thành tiếng. Ả chào mào nhanh nhảo đi đến gần cô nói: – Tụi mày muốn thắng lớp A1 à? nực cười, tao cho mày biết các hoàng tử và nữ thần chính là thành viên của lớp này đấy, lo mà liệu hồn đi._ Ả nói. – Cái động chớ cái lớp gì chứ!Nực cười…_ Nói rồi cô bỏ đi về lớp, D1 thấy vậy cũng về theo. Tình hình lớp 12D1… Mọi thành viên của lớp đang tụ họp lại bàn của Băng Tuệ bàn tán sôi nổi: – Băng Tuệ à, lần này lớp ta chết chắc rồi, các hoàng tử và nữ thần vốn thông minh trong học tập và thể thao cũng giỏi hơn người, làm sao ta thắng nổi._ Di Trân. Hứ cái gì mà giỏi hơn người, rồi đây cũng thua cô thôi, nhớ lại thì trước đây khi đọc truyện, nữ chính vì kêu ngạo nên thách đấu bóng rổ với các nam chủ và kết quả là thua thảm hại nhưng lại được các nam chủ để ý tới. Còn cô bây giờ cư nhiên không thể để thua được thế thì mặt mũi để đâu chứ. Cô là Lycoris Aki a, kiến thức không ai bằng cô, thể thao lại càng không thể, do cô rất giỏi các loại võ thuật nên cơ thể vốn rất nhanh nhẹn, bóng rổ thì làm được gì với cô, nhưng vấn đề ở đây là đồng đội của cô, nếu họ yếu kém thì cô cũng phải bị ảnh hưởng đôi chút, nên đây mới là thứ đáng lo ngại nhất. Cô quay ra hỏi nhanh Lâm Khải: – Lớp chúng ta, những ai là người thi đấu?_ Băng Tuệ. – À thì… tôi, anh Duy, Di Trân, Khả Hy và hs 1, hs 2_ Anh nói. – Các cậu đều nắm rỏ các kỉ thuật của môn bóng rổ?_ Cô hỏi tiếp. – Ừ… cái đó chúng tôi đều thành thạo, nhưng A1 lại rất giỏi, chúng tôi vốn không thể đấu lại._ Lâm Khải nghiêm túc nói. – Chừng nào có tiết thể dục?_ Cô. – Tiết 2 ngày mai._ Lâm Khải. Cô không đáp chỉ im lặng gật đầu nhẹ, toan nắm lấy balo cô đi ra khỏi lớp và nói: – Tôi bận việc về nhà trước, còn vụ bóng rổ, mọi người cứ yên tâm, vì chiến thắng ấy sẽ mang tên 12D1._ Thế là cô lao nhanh ra khỏi trường bỏ lại tụi nào đấy lo lắng không thôi. Đi bộ một chút, bỗng một chiếc Hagree chạy đến đón cô, nhưng cô không về nhà mà trực tiếp lao thẳng qua Nhật vì cô đang có một vụ làm ăn bên đấy. Ngồi trên chiếc trực thăng do cô chế tạo, mp của cô reo lên bên tai: – Nghe đây._ Cô lạnh nhạt trả lời vì không biết người ở bên kia đầu dây là ai. – Băng Tuệ hả? Sting yêu quý của cậu đây… tớ đang mãi lục tung cả Nam Cực nhưng chẳng thấy cậu đâu hết, giờ cậu đang ở đâu vậy?_ người kia hỏi. ( Sachi: sting là Đoàn Gia Minh đấy) Mặt Băng Tuệ đen lại, không phải chứ lần trước cô chỉ nói đùa thôi mà, thế tên ngốc đó lại qua tận Nam Cực tìm cô. – Cậu rảnh rổi làm sao chổi hả? Tớ nói là không cần mà._ Cô gắt. Người bên kia buồn bã, khóc thút thít, hai mắt long lanh: – Băng Tuệ… hic hic. – Thôi được rồi, tình hình bang hiện nay như thế nào?_ Cô hỏi. – À, tiến triển rất tốt, hiện đang tuyển người, mà cậu có yêu cầu gì về thành viên của bang không?_ Anh vứt bỏ vẻ yếu đuối, trở lại chính bản thân mình. – Chất lượng hơn số lượng và đặc biệt phải tuyệt đối trung thành._ Cô. – Okay, thế sau khi tuyển xong, bước kế tiếp là gì?_ Sting – Đánh bại bang đứng thứ 5 trong giới hắc đạo Gogen Time, và chiến lược tớ sẽ phổ biến cho mọi người sau, nhớ rằng không được đụng chạm hay tự ý đánh với các bang, nếu vi phạm thì xử lập tức._ Cô lạnh lùng nói. – Ừm, vậy mật danh của cậu là gì?_ sting. – Ice, Lycoris Ice._Cô. – Vậy mật danh của tớ sẽ là Sun, cậu thấy… “tút! Tút!” sting chưa kịp nói hết, thì Băng Tuệ đã gác máy bỏ thằng nhỏ lại một lần nữa bơ vơ.

Kỹ Thuật Trồng Ớt Chỉ Thiên

Kỹ thuật trồng Ớt Chỉ Thiên, Nguồn: ThS. Nguyễn Thanh Phong – TTKNKNKN Thái Bình.

Hiện nay trên thị trường giống ớt cay chủ yếu là : ớt chỉ thiên Công ty giống Đông Tây, chỉ thiên 25… chỉ địa Hotchilli, Redchilli, Lai số 20 của công ty giống cây trồng miền nam. Đây là những giống cho năng suất cao, chông chịu sâu bệnh tốt.

I. Giống và thời vụ trồng1. Giống ớt Hiện nay trên thị trường giống ớt cay chủ yếu là : ớt chỉ thiên Công ty giống Đông Tây, chỉ thiên 25… chỉ địa Hotchilli, Redchilli, Lai số 20 của công ty giống cây trồng miền nam. Đây là những giống cho năng suất cao, chông chịu sâu bệnh tốt.

2. Thời vụ – Vụ thu đông: Gieo hạt giữa tháng 8 dương lịch trồng cuối tháng 9 dương lịch, thu hoạch từ tháng 11 đến giữa tháng 2

– Vụ xuân : Gieo hạt giữa tháng 1 dương lịch trồng cuối tháng 2 dương lịch thu hoạch từ tháng 4 đến đầu tháng 7

II. Kỹ thuật làm cây con1. Đấta) Chọn đất làm vườn ươm: – Tơi xốp, nhiều mùn, không chua, thoát nước tốt và có khả năng cung cấp nước cho cây con khi cần thiết, đất cày bừa kỹ, không có nguồn sâu bệnh (tốt nhất là trên ruộng mà cây trồng trước là cây trồng nước hoặc cây trồng trước không phải cây họ cà như: cà chua, khoai tây, thuốc lá… để hạn chế sâu, bệnh từ cây trồng trước truyền cho cây con như lở cổ rễ cây con, bệnh héo xanh vi khuẩn…)

– Lên luống: mặt luống rộng 80 – 100cm, cao 20 – 30 cm, bón lót phân chuồng ủ đã hoai mục hoặc phân vi sinh (không lót phân urê) trước khi gieo phải doa nước cho thật ẩm đất.

b) Đất làm bầu: – Chọn đất mặt ruộng, vườn, đất tốt, tơi xốp không chua đem về phơi khô, đập nhỏ rồi trộn với phân chuồng ủ mục theo tỷ lệ 1:2 (nghĩa là 1 phân chuồng 2 đất).

– Vỏ bầu có thể làm bằng 2 cách: + Nếu làm bằng túi nilon có đường kính 3 – 4cm, cao 4 cm (cắt bỏ góc, chọc thủng cạnh túi để thoát nước). + Nếu làm bằng lá chuối thì cách làm: cho đất vào 1/3 bầu rồi dùng tay nén chặt tạo đế sau đó cho tiếp đất đã trộn phân lên cho đầy bầu.

* Lưu ý: không lót đạm ure cho bầu.

2. Ngâm ủ hạt giống Trước khi ngâm hạt nên phơi lại hạt giống dưới ánh nắng nhẹ 1 – 2 giờ, xử lý hạt giống bằng thuốc Kasuran hoà tan 5 – 7g/lít nước ngâm hạt trong 1 giờ sau đó vớt ra rửa hạt bằng nước ấm 3 sôi 2 lạnh (45 – 50 o C) loại bỏ hạt thối, lép lửng ngâm tiếp vào nước sạch không dùng nước giếng (tốt nhất nước mưa) trong vòng 8 tiếng cho hạt hút no nước, để hạt ráo nước gói vào mảnh vải bằng coton ẩm ủ, ấm đến khi hạt nứt nanh đem gieo hoặc lấy cái đĩa rải một lần cát ẩm lấy tờ giấy bản đậy lên cát, cho hạt giống đã ngâm no nước rải đều lên trên giấy bản, dùng dấy bản ẩm đậy kín hạt. Thường xuyên kiểm tra nếu thấy khô thì tưới thêm nước đến khi hạt nứt nanh đều đem gieo.

3. Kỹ thuật gieo hạt – Chuẩn bị: đất đập nhỏ, khi gieo hạt xong thì rải thuốc vibasa (rải trước khi gieo) hoặc thuốc kiến của Viện di truyền Nông nghiệp chống sâu, khung tre, nilon, rạ (không lấy rạ, rơm ở ruộng nhiễm bệnh khô vằn).

– Gieo hạt: chuẩn bị ruộng xong, ngâm hạt nứt nanh đưa giống ra gieo hoặc bỏ hạt, dùng đất nhỏ trộn với thuốc kiến rắc kín hạt dùng rạ hoặc rơm che kín hạt khi mới gieo để giữ ẩm cho hạt, cắm khung vòm tre để che cho cây con khi trời nắng quá hoặc mưa to, gieo hạt xong cắm khung vòm ngay.

*Lưu ý: bầu để chỗ dại nắng, không để trong chỗ bị che cớm.

4. Kỹ thuật chăm sóc cây con – Gieo hạt xong thường xuyên theo dõi, đảm bảo đủ ẩm, khi hạt nhú đều thì vơ rạ đạy ra (không để cây nhú qua rạ mới vơ rạ ảnh hưởng xấu đến cây con) và phun phòng lở cổ rễ cây con bằng thuốc Validamycin của Nhật định kỳ 7 ngày 1 lần. Khi cây được 3 – 4 lá thì phun phòng lở cổ rễ bằng thuốc Anvil 5SC.

– Theo dõi các đối tượng gây hại trong vườn ươm như: + Kiến tha hạt, con sên cắn cây con có biện pháp bảo vệ kịp thời bằng thuốc Vibasa, Vibasu, Basudin 10H rải. + Bệnh lở cổ rễ, bệnh thường phát sinh gây hại mạnh ở nhiệt độ 28 – 30 o C và ẩm độ cao (thời tiết âm u), khi thấy hiện tượng thời tiết như trên thì phải phun thuốc phòng bệnh bằng thuốc Anvil 5SC hoặc Validacin (tốt nhất là phun định kỳ 5 – 7 ngày một lần).

* Lưu ý: trước khi trồng cây con ra đồng nên phun thuốc Actara 25WG trừ những loại chích hút để chống bị bệnh Virus trước 1 – 2 ngày

III. Kỹ thuật trồng cây ra ruộng1. Làm đất – Luống rộng: 90 – 100 cm (hàng đôi), rãnh 35 – 40cm.

– Mật độ trồng tuỳ giống nhưng đa số trồng với mật độ như sau: + Giống có khả năng phân cành mạnh trồng: cây x cây 40 – 45 cm; hàng x hàng 60 cm. + Mỗi sào trồng khoảng 900 – 1000 cây (tuỳ theo vụ, 1 sào 360 m 2).

2. Phân bón/ sào Tuỳ đất mà bón cho phù hợp nhưng trung bình như sau: – Phân chuồng ủ mục: 5 – 6 tạ.

– Lân Supe: 20 kg.

– Phân Urê: 12 – 15 kg.

– Kali: 10 – 12 kg. nhu cầu kali cho ây ớt không thể thiếu đặc biệt là ớt cay

– Cách bón: + Bón lót: toàn bộ phân chuồng + 20 kg supe lân + 2 – 3 kg ure lót sâu theo rạch (nếu thời tiết có mưa thì không lót đạm hoà loãng lượng đạm đó ra tưới nhử khi cây bắt đầu hồi xanh). + Bón thúc: . Lần 1: khi cây bắt đầu phân cành bón 4 – 5 kg Ure + 4 – 5 kg kali kết hợp với vun gốc, làm cỏ . Lần 2: Khi cây có hoa rộ, quả non bón 3 – 4 kg đam và 4 – 5 kg Kali, có thể bón thêm phân gà ủ mục hoặc phân bắc mục để ớt sinh trưởng mạnh ra hoa quả nhiều mẫu mã đẹp.

* Lưu ý: khi bón thúc xong 2 lần lượng phân còn lại hoà loãng tưới cho cây sau mỗi đợt lấy quả.

3. Chăm sóc – Giai đoạn cây con đến ra hoa rộ giữ ẩm thường xuyên bằng cách tưới hốc hoặc tưới rãnh. Khi cây bắt đầu phân cành loại bỏ cành sát gốc chỉ để các nhánh từ vị trí chạc 3 trở lên (để cây thông thoáng hạn chế sâu bệnh và dinh dưỡng đi nuôi các cành không có hiệu quả), cắm cọc tre chống đổ khi gặp gió to, mỗi luống cắm 2 hàng với mật độ 70 – 80cm cắm một que (lưu ý: hai hàng cắm cọc so le nha) sau đó dùng dây nilon buộc nối các cọc lại để chống đổ cho cây.

– Khi cây ra quả rộ, giai đoạn này trở đi chủ yếu tưới rãnh (lưu ý khi tưới chỉ cho nước vào ngập 1/2 chiều cao luống khi nước hút vào 1/3 luống hoặc dùng gáo tưới cho cây sau đó lại phải tháo nước ra ngay không để rãnh có nước, nếu rãnh có nước cây rất đễ bị nhiễm bệnh héo xanh… ).

4. Phòng trừ một số sâu, bệnh chínha) Sâu hại: – Sâu xanh ăn lá: dùng thuốc Cypermethrin, Socopi (thảo mộc), Sôka, Peran……

– Nhện đỏ làm soăn nõn, lá dùng thuốc Supracide 40EC, Kenthan, Comite, Alphatin, Tribon hoặc Pegasus SC …để phun.

– Sâu khoang, Sâu xám cắn lá, cây con khi đưa ra ruộng dùng thuốc Decis 2,5 EC, Peran 50 EC… phun theo nồng độ khuyến cáo trên bao bì.

– Sâu đục quả dùng thuốc Peran 50EC, Regent 800WG, Cyperan, Socopi (thảo mộc), Sôka, phun giai đoạn quả non.

– Rệp mềm, bọ trĩ hại dùng Actara 25WG, phun theo nồng độ khuyến cáo trên bao bì.

b) Bệnh hại: – Bệnh héo xanh vi khuẩn: Biểu hiện cây dang xanh tốt bỗng nhiên chiều ra thăm đồng thấy cây bị héo nhưng sáng hôm sau ra lại tươi cứ như vậy 2 – 3 ngày thì chết hẳn, nhổ cây bị bệnh lên không thấy thân cây có biểu hiện gì của bệnh. Hiên nay chưa có thuốc đặc trị, chủ yếu dùng các bịên pháp canh tác, bón phân cân đối, sử dụng các biện pháp luân canh với cây trồng khác họ Khi thấy cây bị bệnh rổ cây bệnh gom vào đốt và lấy vôi bột cho vào hốc cây bị bệnh, Dùng thuốc Kasuran, Kasumin, Starner (hoặc dùng Steptomicin của lợn phun 1 lọ cho bình 8 lít)để hạn chế bệnh.

– Lở cổ rễ chết cây con: Dùng Anvil 5SC hoặc Validamycin phun trừ (tốt nhất là phun phòng khi thấy nắng mưa xen kẽ hoặc thời tiết có sương mù ẩm độ cao hoặc phun định kỳ 5 – 7 ngày một lần cho cây con vườn ươm).

– Vàng lá, sương mai, đốm lá: Dùng thuốc Cuproxat 345SC; Rhidomin MZ, Gold, Antracol … phun.

c) Thán th¬ư (thối quả hay dân gọi quả bị vá mo): Dùng thuốc Cuproxat 345SC; Score 250ND; Daconil75WP; Benlate 50WP (tốt nhất là dùng Rhidomin MZ, Gold + Score 250EC) phun vào giai đoạn ẩm độ và nhiệt độ cao nhất là giai đoạn cây chuẩn bị cho thu hoạch (quả ư-ơng) .

d) Thối quả, rụng quả: Bệnh thối quả, rụng quả nhưng không phải thán thư nhưng triệu chứng gần giống như thán thư thì dùng CaCl 2 để phun chống rụng quả, hoặc viên Cabo nhưng hiệu quả không cao tốt nhất là phải bón cân đối và bổ sung canci ngay từ đầu, hiện nay trên thị trường có đạm Canci tưới cho cây khi cây bắt đầu ra hoa.

Cập nhật thông tin chi tiết về Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư trên website Raffles.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!